Nỗi ám ảnh người mang kính mắc phải
Cho dù có buồn khổ như thế nào thì hãy tin rằng mình đang may mắn hơn cái lũ phải đeo kính rất nhiều…
Nhiều khi nghĩ cũng ghét mấy cái đứa không cận nhưng cứ cố tình đeo kính cho ra vẻ trí thức. Hừ! Chúng nó đâu có hiểu được hết những cái cảm giác siêu khổ sở khi ngày nào cũng phải kè kè lấy cái kính cơ chứ. Mà một khi đã thấy khổ thì có mang kính như thế nào cũng chả thấy đẹp bao giờ. Đã 4 mắt thì chớ, đã nhìn cái gì cũng ảo ảo mờ mờ thì chớ…
Cho dù có gặp chuyện buồn khổ bao nhiêu thì hãy tin rằng mình đang may mắn hơn cái lũ phải đeo kính rất nhiều! Bằng chứng à? Bằng chứng đây này…
Mấy ông bảo mình tháo kính ra xong giơ 2 ngón tay lên dí sát lại mặt mình hỏi số mấy đây. Ơ hay, tao cận chứ có mù đâu mà hỏi thế. Chúng nó cứ nghĩ tháo kính ra mình nhìn một thành hai ấy. Cái cảm giác ấy thật là…
Lại còn kiểu mượn kính rồi đeo thử, xong hô :”Mờ thế mà mày vẫn đeo được à?”. Ơ hay tập 2. Mắt tao có vấn đề thì mới đeo kính chứ. Không nhẽ đeo cho đẹp à?
Cứ năn nỉ mình tháo kính ra để xem mặt mình trông như nào. Cởi ra xong chúng nó trêu tới tận năm sau là mặt thằng A con B lúc tháo ra nó abc xyz như này như kia. Mà lại còn trêu cho cả làng, cả phường biết chứ. Bất lực hờn mà không thể làm gì khác!
Cùng Danh Mục
Leave a Reply